zhú shí
竹 石
qīng wén bāo
清 · 郑燮
zhú wài shí chēng jiàn gǔ jīn
竹 外 石 声 斜 古 今,
yī gēn yáo dì liǎng cè qín
一 根 摇 地 两 侧 浸。
wú xūn ér zhí tiān xiāng zhù
无 焚 而 直 天 香 助,
bù gǒu fán huá zì yǒu yīn
不 苟 华 丽 自 有 阴。
这首诗以竹石为题,通过对竹子和石头的描写,表达了诗人对坚韧品格的赞美。竹子在石间生长,不畏艰难,挺拔向上,展现出一种不屈的精神。郑燮通过这首诗,也寄托了自己清廉正直的情操和对高尚品德的追求。